Tác giả:No Name
– Haha, Nhà hát thành phố chỉ diễn cuối tuần thôi em, trừ khi có liên hoan nhạc. Anh theo dõi lịch hoài mà.
– Em…. – Hà bối rối, nàng không còn cơ hội nào.
– Nhưng không sao. Anh sẽ dẫn em đi chỗ này, so với nghe ở nhà hát cũng có cái hay riêng. – Toàn nửa đùa nửa thật.
– Ồ, là anh nói đấy nhé. Em đợi anh qua chở em ở chỗ em làm nhé.
Cái cô Hà này, chưa gì hết mà bắt đàn ông đón đưa rồi, Toàn nghĩ. Nhưng nó quên mất rằng người xinh đẹp như Hà, thì biết bao gã mời nàng đi, nguyện làm tài xế cho nàng mà nàng đâu có ưng.
– Thôi, mình khỏi đi ăn, anh đi ăn với vợ anh tí. Sau đó anh qua nhà em cũng được, không gấp đâu.
– Vậy…cũng được… – Hà hơi bối rối khi nghe Toàn nói tới vợ trước mặt nàng.
Tan sở, Toàn chở chị Nhung về, rồi về nhà với chị Phụng. Chị Nhung môi dẩu lên, giọng hờn dỗi:
– Hai hôm nay không…vào nhà chị rồi đấy, toàn bỏ chị ở cổng thôi.
– Em có việc mà….
Nhung cũng không trói buộc Toàn, nàng với nó chỉ là tình nhân thôi, người yêu còn chưa phải, tư cách gì quản nó.
Toàn về nhà, ăn cơm với chị Phụng, rồi thay quần áo để đi với Hà. Nó chọn một chiếc sơ mi trắng, một chiếc quần âu được là phẳng phiu – bởi bàn tay của chị Phụng, rồi khoác lên mình chiếc áo Blazer bên ngoài. Nó chào chị Phụng, rồi đi. Chị nhìn nó:
– Chiếc áo này… Hôm nay em định trổ tài à?
– Hì hì, lâu lâu cũng ngứa tay mà chị.
Rồi nó đón Hà, đưa nàng đến một quán cf ở Quận 1 – gần nhà văn hóa Thanh Niên. Quán khá im lặng, tiếng đàn nhẹ vang lên, đó là một nhạc công đang chơi piano ở giữa quán. Toàn dẫn Hà ngồi vào một bàn, rồi gọi nước.
Sau vài câu chuyện, nhạc công tạm dừng, thì Hà chợt nói:
– Em vẫn chưa thấy có gì đặc sắc so với nhà hát thành phố.
– Có, ngay bây giờ em thấy. – Toàn nháy mắt rồi đẩy ghế, đứng dậy, ngồi vào chiếc đàn piano đang trống.
Toàn khoan thai ngồi xuống. Phút chốc nó bỗng biến thành con người khác, trầm tĩnh và ưu tư, nó gõ vài phím để quen đàn, rồi hai tay bắt đầu lướt trên các phím đàn. Nó chơi vài bài của Bach, giai điệu rất rộn ràng.
Chiếc áo khoác Blazer có tay ngắn hơn chiếc áo sơ mi bên trong, nên khi ngồi đàn, tay áo sơ mi bên trong lòi ra, lộ ra những họa tiết ở cổ tay áo, rất đặc sắc. Lại thêm những ngón tay mạnh mẽ của Toàn lướt trên phím đàn, làm say hồn của Hà…
Nàng đờ đẫn nhìn Toàn, tai đang cố lắng nghe những giai điệu từ bàn tay của nó. Khi sắp hết, nàng chợt nhận ra không chỉ nàng mà rất nhiều người trong quán cf đang nhìn Toàn – dù nam hay nữ. Không thể phủ nhận sức hút của Toàn những lúc như thế này.
Toàn kết thúc, rời đàn và trở về phía Hà giữa những tiếng vỗ tay của người nghe, hai người lại nói chuyện:
– Em đã hiểu tại sao anh có nhiều…bạn gái thế.
– Haha, chỉ có vợ anh và em là từng thấy anh chơi đàn, các cô bạn gái khác không biết đâu.
Hà hơi ngượng, nhìn Toàn:
– Em là bạn gái anh khi nào, mà anh kêu “các cô bạn gái khác không biết”….
– Từ khi em mời anh đi ăn tối hôm qua.
– Anh đừng tự mình đa tình, ai thèm làm bạn gái anh chứ!
– Vậy thôi, em cứ tiếp tục chối đi. – Toàn nhún vai.
Thật sự thì nó cũng đâu yêu Hà, hai người đã tiếp xúc gì nhiều đâu. Nó chỉ thấy thích thú nhan sắc và nét đẹp mang đậm tính hiện đại của nàng. Nếu nàng chịu làm…. tình nhân của nó thì cũng được, mà không thì thôi, nó đâu thiếu đàn bà.
Còn Hà, nàng đang nghĩ gì. Thật sự nàng thích thú với cách nói chuyện và phong thái của Toàn, đó là cái cốt yếu. Còn sự giàu có và gương mặt điển trai của Toàn cũng là hai điểm cộng rất lớn, không chỉ với Hà mà còn với tất cả các cô gái.
Để có được sự thành thục như hôm nay, Hà đã trải qua nhiều mối tình, có cả ngọt ngào và cay đắng. Nàng không còn quá ngây thơ, và mơ mộng như một cô thiếu nữ 18 tuổi. Nàng nghĩ mình cần gì, từ một người đàn ông.
Cuộc nói chuyện vì thế mà nhạt dần. Toàn đưa Hà về. Bỗng Hà hỏi:
– Nếu em làm bạn gái anh, có bị vợ anh đánh ghen không?
– Đương nhiên là không, vợ anh còn muốn anh có bạn gái là đằng khác.
– Vì sao? Vợ anh….vô sinh?
– Haha, cô ấy đang có thai, sắp sinh cho anh một nàng công chúa. Hai bọn anh vẫn đang rất hạnh phúc.
– Anh nói dối, chả có ai hạnh phúc mà muốn chồng mình có bạn gái cả!
– Em đừng nói với giọng điệu cáo buộc như thế, anh không thích đâu.
– Thế thì…vì sao cô ấy muốn anh có bạn gái?
– Em không cần biết.
Lại một thoáng im lặng. Hà đánh bạo, hỏi tiếp:
– Thế làm bạn gái anh, em sẽ được những gì?
– Tình cảm của anh dành cho em. – Toàn nói, vẫn nhìn thẳng vì đang lái xe.
– Chỉ thế thôi à?
– Đúng, và anh chưa từng dùng tiền để mua bạn gái. Các cô tình nhân của anh cũng không phải đến với anh vì tiền!
Toàn hơi khó chịu, có vẻ như Hà đang gạ đổi tình lấy tiền. Tiền, nó không thiếu, nhưng mà để mua tình nhân thì không phải phong cách của nó.
– Ồ…. – Hà có vẻ hơi ngạc nhiên. Vì nàng tưởng các cô gái kia cũng bám vào Toàn vì tiền.
Rồi nàng nói tiếp:
– Em chỉ muốn có sự đảm bảo vững chắc cho tương lai…
– Đó là lựa chọn của em. Anh không cưới em, cũng không cho em tiền, nhà cửa hay xe hơi được. Trừ phi…..
– Trừ phi gì?
– Trừ phi em có thể khiến anh yêu em thật lòng. Khi đó thì tiền anh không tiếc!
…
Toàn dừng xe trước cổng chung cư nhà Hà:
– Có lẽ chúng ta không hợp nhau. Hi vọng sẽ là bạn tốt… – Toàn nói định bước ra mở cửa cho Hà.
– Khoan…. Em… Anh có cho em cơ hội làm anh yêu em không?
– Rất sẵn lòng. Chả ai từ chối một người xinh đẹp và thông minh như em cả!
– Vậy…đêm nay… anh đừng về được không. Hãy cho em cơ hội làm anh yêu em, không xa rời được em!
Toàn cười thầm trong bụng. Làm sao nó có thể yêu một cô nàng hám của như Hà nhỉ? Nhưng nếu được nàng tự nguyện dâng thân thể cho mình thì cũng không từ chối, chả con mèo nào chê mỡ cả!
Thế là nó lái xe xuống hầm, rồi cùng Hà vào căn hộ của nàng…
…
Căn hộ của Hà nằm ở tầng 17, khá là cao. Toàn thầm ước đoán, với vị trí của khu chung cư, và vị trí của căn hộ thì nó có giá tầm 1 tỷ 8 – 2 tỷ. So với một cô gái 26 tuổi như Hà thì có thể kiếm được một căn hộ như thế này là đã khá giỏi – nếu cô tự mình làm việc và kiếm được.
Còn nếu cô mồi chài đại gia, thì phải nó cô khá là…kém. Mà ít đại gia nào mua cho tình nhân mình một căn hộ xoàng như thế này, chắc là cô tự mua bằng tiền kiếm được rồi.
Toàn vào trong căn hộ, thấy bài trí trang nhã, tông chủ đạo là màu kem, rất đẹp mắt. Một bình hoa được đặt ở bàn khách, cắm rất khéo tay. Toàn liếc sơ, thấy đồ đạc tuy ít nhưng toàn là đồ cao cấp, chứng tỏ Hà cũng rất kỹ tính lựa chọn. Căn hộ có một gian bếp, phòng khách và phòng ngủ. Cửa phòng ngủ thì đóng kín mít nên Toàn không thể nào liếc xem bên trong được. Thấy ánh mắt của Toàn đang soi vào phòng ngủ của mình, Hà lên tiếng:
– Anh muốn xem có gì ở bên trong phòng em à?
– Chỉ là liếc sơ qua cả căn nhà thôi, em nhìn trúng lúc anh đang nhìn vào phòng ngủ đấy chứ.
– Coi như anh xui xẻo vậy, hihi.
Hà rót nước rồi đưa ly cho Toàn, ly bằng pha lê nên cầm nặng hơn bình thường. Quả thật Hà rất biết hưởng thụ, vật liệu nàng dùng luôn là hạng tốt, dù trong nhà ít đồ đạc. Một người như vậy, thì tính cách của cô ta sẽ như thế nào nhỉ, Toàn đang không ngừng suy đoán.
– Anh nghĩ gì mà mặt đờ đẫn vậy?
– Anh đang nghỉ vẩn vơ thôi. Có khi nào anh yêu em thật không nhỉ?
– Đó là chuyện của anh. – Hà nhún vai.
– Thế chuyện của em là gì?
– Là làm cho anh yêu em……….
Nói xong, Hà nhảy vào lòng Toàn, rất nhanh và gọn gẽ đến mức Toàn chỉ biết…. dang tay ôm nàng vào lòng.
Khi vào nhà, Toàn đã cởi áo khoác móc lên giá treo ở cửa, nên giờ đây nó chỉ còn chiếc áo sơ mi mặc trên người. Qua lớp vải cotton ấy, Hà cảm nhận được da thịt của Toàn, cảm nhận được từng thớ cơ trên lồng ngực nó.
Còn Toàn, nó thấy Hà cũng bạo dạn không kém chị Trinh. Có điều chị Trinh mang lại cho nó cảm giác cháy bỏng cực độ, còn Hà mang đến cho nó cảm giác gì đó, lưng chừng giữa hoang dại và dịu dàng, rất khó diễn tả bằng lời.
Toàn đưa tay, xoa xoa lưng của Hà:
– Em thật sự muốn thế này à?
Tiếng “ừ” rất mỏng từ cổ họng thanh tú của Hà phát ra, nhỏ như tiếng muỗi vo ve. Nhỏ đến mức không thể nghe được, chỉ có thể cảm nhận bằng xúc giác.
Một người bạo dạn như Hà, không đến mức phải thẹn thùng khi trả lời một câu đơn giản vậy. Hà chỉ là đang giả vờ ngoan ngoãn, cả Toàn và Hà đều biết đều đó. Nhưng có quan trọng gì, Toàn thích là được.
Hà hôm nay mặc một chiếc váy liền thân màu xanh nhạt, vải voan mền mại và viền ren. Toàn xoa lưng, định đưa tay gỡ áo ngực nàng ra nhưng xem ra điều đó hơi khó. Thế là Toàn phải đổi phía thôi.
Nó vật nàng ra ghế, hai tay nắm lấy hai tay bé nhỏ của Hà, mắt nó nhìn thẳng vào Hà. Còn Hà, nàng cũng không e thẹn, mở to mắt ra nhìn nó. Ánh mắt ươn ướt như đang thách thức Toàn:
– Anh có giỏi thì lột đồ em đi.
– Em thích thì anh chiều. – Toàn nói, rồi nó đưa tay xuống, tốc váy Hà và lột ra.
Hà không chống cự, nàng hẩy mông và lưng lên cho Toàn dễ lột hơn. Chiếc váy bị lột ra, rớt xuống bên dưới ghế sofa, và sẽ nằm yên ở đó tới tận sáng hôm sau.
Quăng cái váy của Hà xuống rồi, Toàn đưa tay vuốt eo nàng, sờ soạng vào rốn. Bụng nàng thật thon gọn, săn chắc. Toàn nghĩ nàng tập thể hình nhiều lắm đây. Rồi tay bụng, nó xoa xoa dần lên phía trên. Tách một tiếng, hai miếng xu chiêng đã rớt ra, trưng ra trước mặt Toàn một bộ ngực săn chắc với hạt anh đào đỏ thắm đang rung rinh.
Ngực của Hà không to, chỉ ở mức trung bình của đàn bà thôi. Nhưng cặp ngực này rất săn chắc, lại thêm hai đầu vú không thâm đen mà hồng hào, quả thật rất kích thích. Toàn định hôn lên đầu vú Hà, nhưng nó nghĩ không vội, cần phải vờn cho cô nàng động tình đã.
Nghĩ thế, nó đưa tay tay kẹp lấy đầu nhũ hoa nàng, vân vê như người ta quấn một điếu thuốc, thỉnh thoảng không quên bóp mạnh một cái để trêu người Hà. Những lúc ấy, cô nàng “ư” lên một tiếng, mặt lại ngẩng lên, để lộ cái cổ trắng ngần.
Toàn thừa cơ hội, hôn vào đôi môi nàng. Môi nàng mềm mại như lụa, lại còn thêm mùi son môi nhàn nhạt nhưng rất hưng phấn, nó ngấu nghiến đôi môi của Hà, như thể muốn nuốt trọn miệng nàng.
Hà cũng há miệng ra, dâng hiến cho Toàn. Cô nàng đang cố nhớ lại tất cả các bí quyết, kĩ thuật làm đàn ông sướng mà mình nhớ được. Để làm gì? Để làm cho Toàn thỏa mãn và sẽ muốn làm tình với nàng lần sau. Khi đó thì muốn dùng nhan sắc để mê hoặc Toàn không khó nữa.
Nhưng nàng quên mất một điều, Toàn đâu có thiếu lồn đàn bà. Ngoài chị Phụng và chị Nhung trưởng phòng có nhan sắc tuyệt trần, còn chị Trinh và Huyền cũng gọi là đẹp ngang ngửa với Hà, nên không có cái lồn của Hà thì vẫn còn bốn cái lồn kìa đang chờ nó đụ, việc gì phải quỵ lụy Hà.
Nghĩ cách để chiều Toàn, nên Hà há miệng, để mặc Toàn chọc lưỡi vào họng nàng. Qua vài bận, nàng phối hợp, mút lưỡi Toàn, điệu bộ thành thục và dâm đãng không thể tả. Mắt nàng nhắm hờ, long lanh và ươn ướt, đờ đẫn nhìn Toàn. Thấy nàng ra tín hiệu làm tới, Toàn cũng chẳng kiêng dè nữa, đưa tay xuống bên dưới, chọc chọc vào hạ thân của Hà.
Hà rên “ư ử” nhè nhẹ trong họng, tiếng rên của một con cái bắt đầu động dụng. Sau đó cô nàng đưa tay lên, tháo hai nút áo sơ mi của Toàn ra. Hà không tháo hết, mà chỉ tháo hai nút trên, rồi thọc tay vào xoa xoa ngực Toàn.
Nguồn: Sieungon.wap.shHome | Đang Xem: 1 |